黄的成语
- gǎo xiàng huáng xù槁项黄馘
- rén yuē huáng hūn人约黄昏
- rǎn cāng rǎn huáng染苍染黄
- huáng zhōng dà lǚ黄钟大吕
- niú huáng gǒu bǎo牛黄狗宝
- huáng zhōng tōng lǐ黄中通理
- huáng zhōng huǐ qì黄钟毁弃
- huáng jīn shì jiè黄金世界
- yān huáng liáo dǎo淹黄潦倒
- huáng què zài hòu黄雀在后
- huáng pí guǎ shòu黄皮寡瘦
- lùn huáng shǔ hēi论黄数黑
- huáng zhōng huǐ qì黄锺毁弃
- huáng zhōng huǐ qì, wǎ fǒu léi míng黄钟毁弃,瓦缶雷鸣
- lí huáng pìn mǔ骊黄牝牡
- qīng tāi huáng yè青苔黄叶
- dōng mén huáng quǎn东门黄犬
- qù rú huáng hè去如黄鹤
- bái sǒu huáng tóng白叟黄童
- huáng què xián huán黄雀衔环
- yǎo wú huáng hè杳无黄鹤
- huáng fā tái bèi黄发台背
- yǎo rán huáng hú杳然黄鹄
- huáng pí guā shòu黄皮刮瘦
- yǎn yāo huáng chì眼腰黄赤
- yī zǐ yāo huáng衣紫腰黄
- huáng ěr chuán shū黄耳传书
- huáng zhōng wǎ fǒu黄钟瓦缶
- huáng zhōng huǐ qì, wǎ fǔ léi míng黄钟毁弃,瓦釜雷鸣
- cāng huáng fān fù苍黄翻覆
- huáng zhōng wǎ fǒu黄锺瓦缶
- wǎn jié huáng huā晚节黄花
- bái máo huáng yuè白旄黄钺
- huáng zhōng nèi rùn黄中内润
- huáng jīn shídài黄金时代
- huáng gān hēi sōu黄干黑廋
- huáng jī bái fàn黄齑白饭
- yǎo rú huáng hè杳如黄鹤
- cāng huáng fǎn fù苍黄反复
- huáng má zǐ ní黄麻紫泥
- yǎ bā chī huáng lián,yǒu kǔ shuō bù chū哑巴吃黄连,有苦说不出
- huáng gōng jiǔ lú黄公酒垆
- huáng má zǐ shū黄麻紫书
- chéng huáng jú lǜ橙黄桔绿
- huáng ěr jì shū黄耳寄书
- wàng xià cí huáng妄下雌黄
- pìn mǔ lí huáng牝牡骊黄
- huáng tóng bái sǒu黄童白叟
- huáng guàn cǎo lǚ黄冠草履
- huáng pí guā sōu黄皮刮廋
- huáng lóng tòng yǐn黄龙痛饮
- wèi zǐ yáo huáng魏紫姚黄
- qīng huáng wú zhǔ青黄无主
- chōu huáng duì bái抽黄对白
- huáng mián ǎo zǐ黄绵袄子
- shǔ hēi lùn huáng数黑论黄
- shuō huáng dào hēi说黄道黑
- huáng jīn shī sè黄金失色
- huáng liáng měi mèng黄梁美梦
- yǎzǐ màncháng huángbǎi wèi,zìjiā yǒukǔ zìjiāzhī哑子漫尝黄柏味,自家有苦自家知